Bóng đá Việt Nam và giấc mơ World Cup

  -  
Huấn luyện viên Park Hang Seo đã có những lời nhắc nhở quý báu dành cho bóng đá Việt Nam: chúng ta chưa đạt tới đẳng cấp châu lục và giấc mơ World Cup vẫn còn xa lắm. Nhưng không gì là không thể...

Vào tứ kết Asian Cup là bước tiếp nối cho một năm thành công rực rỡ của bóng đá Việt Nam. Rõ ràng có lý do để chúng ta mơ về Olympic hay xa hơn là World Cup. Nhưng để thành công trong bóng đá không chỉ “dám mơ” mà còn phải “dám làm” và “làm đúng”.>> cách đánh kèo châu âu hiệu quả

Những thành công liên tiếp gần đây khiến các CĐV cuồng nhiệt của ĐT Việt Nam mơ về một điều gì đó xa hơn.
Bóng đá thế giới nhiều năm qua ca ngợi những đội tuyển như Tây Ban Nha, Đức, Pháp, Bỉ hay Anh khi đã sản sinh ra thế hệ cầu thủ trẻ đầy tài năng để rồi giành được những kết quả xứng đáng. Nhưng hãy nhờ rằng trước khi Tây Ban Nha vô địch ba kỳ Euro và World Cup liên tiếp (2008, 2010, 2012) thì họ chỉ là hổ giấy trên bình diện quốc tế. Tương tự là người Đức sau giải đấu thảm hại năm 2004 đã khiến họ thức tỉnh để làm cuộc cách mạng toàn diện và kết quả họ vô địch World Cup 2014.


Image

Nói đâu xa, ngay Đông Nam Á này, Thái Lan cũng là một hình mẫu cho chúng ta học hỏi. Đã lâu rồi người Thái không còn mặn mà với các giải đấu “ao làng” của Đông Nam Á mà lên lộ trình và dồn sức cho các sân chơi lớn hơn cấp châu lục hay hướng mục tiêu dự World Cup. Dù cho đến lúc này thành tích của Thái Lan vẫn chưa được cải thiện nhiều nhưng ít ra họ đang đi trên con đường lớn.

Dù chưa thành công nhưng thời gian gần đây Thái Lan đã bỏ qua "ao làng" ĐNA để hướng đến các giải đấu châu lục hay thế giới.
Suốt một năm qua đúng là bóng đá Việt Nam đã bội thu lời khen cũng như thành tích. Chỉ trong 12 tháng thôi mà vào được chung kết U23 Châu Á, bán kết Asiad, vô địch AFF Cup và mới nhất là tứ kết Asian Cup thì còn tuyệt vời nào hơn.

Trên chặng đường đầy vinh quang đó chúng ta đã so tài cùng hàng loạt đội bóng lớn hàng đầu châu lục để rồi khiến báo giới thán phục và thừa nhận: đẳng cấp Việt Nam đã được nâng lên và tiệm cận với những Iran, Hàn Quốc hay Nhật Bản. Đây là lúc chúng ta hướng đến những mục tiêu cao hơn, xa hơn để chứng tỏ mình chứ không chỉ là học hỏi.

Tuy nhiên nói một cách khách quan thì chúng ta chỉ mới “tiệm cận” thôi chứ chưa bắt kịp trình độ của các đội bóng hàng đầu. Việc Việt Nam tạo nên dấu ấn tại các giải châu lục vừa qua gồm nhiều yếu tố trong đó tinh thần, phong độ và sự bất ngờ chiếm phần không hề nhỏ.>> khuyến mãi tiền cược miễn phí 2019

Để một ngày nào đó chúng ta hiên ngang thách thức Nhật, Hàn, Úc hay Tây Á và hoàn thành mục tiêu đi Olympic và World Cup thì Việt Nam cần một nội lực đàng hoàng. Và muốn có ngày ấy thì ngay từ bây giờ chúng ta phải bắt đầu làm việc và làm việc không ngừng, đương nhiên phải đúng cách.

Việc đầu tiên phải làm cho bằng được là giữ chân HLV Park Hang-seo. Tuy chiến lược gia người Hàn Quốc nhiều lần nói lời cảm ơn bóng đá Việt Nam đã “cưu mang” ông khi chẳng có nơi nào để đi nhưng thiết nghĩ với những gì đã làm được thì thầy Park đã trả hết mọi món nợ ân tình với bóng đá Việt Nam.

Hiện tại, VFF cần phải làm mọi cách để giữ chân HLV Park Hang-seo.
Cho nên việc ông ra đi là chuyện có thể xảy ra bất cứ lúc nào. Và sẽ ra sao nếu bóng đá Việt Nam không còn Park Hang-seo? Một câu hỏi lớn mà hàng triệu người Việt Nam đều mường tượng ra nhưng không hề muốn điều tồi tệ đó xảy ra. Nhưng suy cho cùng “mối duyên” giữa thầy Park và bóng đá Việt Nam cũng là họp đồng làm việc cho nên “giữ người” cũng nằm trong khả năng của VFF và những người làm bóng đá Việt Nam nếu như họ hiểu rằng chỉ có thể giữ chân ông Park thì bóng đá nước nhà mới dám mơ những điều cao xa hơn.>> chiến thuật cá cược bóng đá qua mạng  

Kế đến phải có chiến lược bài bản để đào tạo và phát triển lứa cầu thủ hiện tại (và cả tương lai bởi mục tiêu Olympic và World Cup là lâu dài chứ không chỉ dựa vào thế hệ này là được). Báo giới khắp nơi đều đồng ý rằng bóng đá Việt Nam đang có một lứa cầu thủ hết sức tài năng. Nếu giữ sự ổn định trong vòng một thập kỷ tới thì giấc mơ World Cup không phải quá xa xỉ. Nhưng thiết nghĩ chúng ta không chỉ đặt mục tiêu là “ổn định” mà còn phải “nâng tầm” hơn nữa.